Hiển thị các bài đăng có nhãn Sinh viên Confessions. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Sinh viên Confessions. Hiển thị tất cả bài đăng

Confessions xin lỗi hài hước của ông chồng lỡ làm vợ giận

Cuộc sống hôn nhân luôn chứa đựng rất nhiều điều thú vị. Đặc biệt là thời gian đầu của các cặp đôi. Dưới đây là lời xin lỗi hài hước của người chồng trẻ khi lỡ làm vợ giận.
xin-loi-vo
Không biết bắt đầu từ đâu nữa thôi thì giới thiệu qua thế này. Tôi và vợ tôi bằng tuổi nhau, đều là Neu-er ra trường được 1 năm rồi. Hai đứa đều đã có công ăn việc làm ổn định và...mới về chung một nhà được gần 4 tháng :3 Không biết mấy cặp vợ chồng bằng tuổi xưng hô thế nào nhưng riêng vợ chồng tôi thì rất là đa dạng từ anh - em, cậu - tớ, ông - tôi đến mày - tao mà có khi lên đến cả... mày - bố mày.
Cuộc sống hôn nhân của đôi vợ chồng son chúng tôi vẫn rất là thiết tha mặn nồng cho đến đợt nghỉ lễ 30/4 - 1/5 vừa rồi. Vợ tôi thì chẳng chê được chỗ nào chỉ bị mỗi cái tật hay quên và nó là minh chứng hùng hồn cho việc "não cá vàng là có thật" các ông ạ. Cứ tưởng được nghỉ lễ thì 2 vợ chồng sẽ vác nhau đi du lịch đâu đó xa xa (nghỉ tận 4 ngày cơ mà) ai ngờ tối hôm đấy đang ngồi xem TV thì con vợ nó nhảy tọt vào lòng tôi ngồi. Tôi ngạc nhiên quay ra nhìn nó thì nó mới ngước cặp mắt long lanh to tròn ngây thơ vô số tội lên nhìn tôi xong thủ thỉ: "Anh ơi anh à, em yêu anh nhiều lắm nà!". Tôi biết ngay có biến nên bảo nó: "Cái giề sủa đê trẫm nghe đây không phải vòng vo!".
"Anh ơi, anh còn nhớ cái T bạn em không?"
"Bạn thân m chứ giề. Làm sao?"
"Lâu rồi em với nó không gặp nhau tại toàn bận bịu này nọ...Mai được nghỉ anh cho em đi chơi với nó một hôm nhớ? Em với nó hẹn nhau rồi. 3 ngày còn lại EM LÀ CỦA ANH!!! Nhớ nhớ nhớ anh chồng nhớ!!!"
"..."
Tôi im lặng một lúc, định không đồng ý nhưng mà nghĩ lại thì đúng là lâu rồi chúng nó không gặp nhau thật với cả vợ tôi nó đã ngoan ngoãn xin phép thế thì thôi...đành gật đầu đồng ý. Tôi lườm nó phát xong nó hớn hở ôm hôn tôi thắm thiết. Hai đứa ôm nhau ngủ một mạch đến sáng. Mà đúng là được đi chơi với cạ có khác, nó dậy sớm vãi các ông ạ. Tôi tỉnh giấc thì chẳng thấy nó đâu, chỉ phát hiện trên má có vết son đích thị là dấu tích của con vợ với 1 mảnh giấy trên bàn ăn ghi "Đồ ăn sáng em làm rồi đấy, khi nào dậy đun lại cho nóng rồi ăn ngoan nha chồng XOXO".
Ăn sáng xong chẳng biết làm gì nên quyết định dọn dẹp nhà cửa gọn gàng sạch sẽ đẹp đẽ để tạo bất ngờ cho vợ và cũng là để quên đi nỗi nhớ vợ :)) Có mỗi cái nhà bé bé thế mà dọn cũng phải đến hơn nửa ngày. Xong xuôi các thứ các thứ tắm giặt cơm nước cũng tầm gần 9h hơn rồi. Bình thường vợ đi đâu là tự giác nhắn tin về báo cáo tình hình cho chồng biết (cái này nó tự giác chứ tôi không ép nhá, không phải tôi kiểm soát đâu, nó nhắn tin thế để tôi yên tâm). Thế mà hôm đấy dọn nhà cả ngày như thế quay ra check điện thoại không có lấy một mẩu tin nhắn. Tôi hơi lo lo nên alo thử xem như nào. 1 tỉ lần vẫn thuê bao các ông ạ. Tôi lại gọi cho T thì có đổ chuông nhưng không ai nghe máy. Lúc đấy là 10h kém 6 phút, tôi thay quần áo xong xuôi chuẩn bị phóng đi tìm vợ thì nó lò dò từ cửa đi vào. Tôi cáu vờ lờ luôn các ông ạ nhưng vẫn bình tĩnh hỏi nó sao không nhắn tin về. Nó bảo đêm qua đi ngủ quên không sạc điện thoại, sáng dậy vơ lấy xong đi luôn không để ý. Tôi hỏi sao gọi cho T cũng không được, nó bảo cái T cũng để quên đt ở nhà. Vâng, bạn thân được cả đôi luôn! Tôi bực mình quá không nói gì nữa để kệ nó đấy chui vào phòng leo lên giường nằm giả vờ ngủ. Mà tôi bị một cái bệnh là rất dễ mềm lòng trước mấy cái hành động đáng yêu của nó, nhất là khi nó xin lỗi. Tôi đã tự dặn lòng là lần này không được yếu đuối nữa nhưng đếch hiểu sao tôi vẫn thua các ông ạ. Mặc dù tôi tha cho nó rồi nhưng cứ nghĩ đến việc nó bỏ chồng theo bạn xong não cá làm chồng lo sốt vó là tôi lại tức tức. Lúc đấy nó thiu thiu ngủ rồi, tôi lay lay người nó xong lấy hết sức bình sinh "Ợ!" vào tai nó 1 phát rõ to, tiện thể tặng nó thêm quả combo trùm chăn oánh 1 tràng rắm thối um thiên địa cho bõ tức. Nó bật dậy trong sự ngái ngủ với khuôn mặt nhăn nhó khó chịu và...nước mắt bắt đầu tuôn ra. Đó là khoảnh khắc tôi nhận ra mình đã hành động ngôn lù các ông ạ :( Tôi đã xin lỗi ngay lập tức, dỗ dành các thứ nhưng vợ vẫn nhất quyết ôm chăn gối ra phòng khách ngủ mặc kệ đời mặc kệ chồng :(( Hôm sau thấy mắt sưng húp luôn xót vãi :(( Và cái đặc quyền "3 ngày còn lại EM LÀ CỦA ANH" cũng biến mất luôn các ông ạ :( Suốt từ hôm đấy đến giờ vẫn còn giận tôi, không thèm đếm xỉa đến tôi, chiến tranh lạnh với tôi, đi làm về là toàn quay ra ôm con cún chứ không ôm tôi,...
Ở cùng 1 nhà mà tôi không biết làm cách nào để "liên lạc" với vợ...Chợt nhớ ra là vợ thích NEU cfs, ngày nào cũng lên đây hóng hớt. Thôi thì mong ad đăng cfs này để tôi tạ lỗi với vợ :(
Này nhá, bố mày biết bố mày sai rồi nên nhân lúc mày ngủ say như chết tôi đã phải lôi lap ra viết cái con phét xừn này để xin lỗi ông và tớ mong là cậu có đọc được thì hãy thathu cho anh, em nhé! Anh hứa là anh sẽ chỉ bựa thôi, không bựa quá :( Anh yêu em <3
From: H - thằng chồng xấu xa bỉ bựa thối tha đáng chết
To: LĐ - bạn vợ xinh xắn đáng yêu vị tha nhất quả đất này 

Bị mẹ người yêu phản đối vì quá đảm đang

Tâm sự của một bạn sinh viên năm đầu khi về ra mắt người yêu trong đám giỗ. Vì quá khéo tay nên mẹ người yêu sợ con trai bị ăn hiếp nên đã không chấp nhận cô. Đúng là phận làm dâu không biết làm gì cũng khổ mà biết quá nhiều cũng chẵng sung sướng gì. Tâm sự được đăng trên trang: NEU Confessions
me-chong-nang-dau
E là sinh viên bên HLU, mới năm nhất. Bạn trai học NEU, năm 3 rồi ạ. Chúng e yêu nhau đến nay cũng đc 2 năm, từ khi e còn học cấp 3 cơ ạ.
Chuyện có lẽ cũng chẳng có gì, vẫn trôi qua êm đẹp như thế nếu như a ấy không bảo muốn e về ra mắt trong dịp nghỉ lễ 30-4 vừa rồi. E cũng lưỡng lự mãi, vì e mới là năm nhất, chưa muốn ra mắt bây giờ. Nhưng a ấy cứ kì kèo mãi, bảo nhân tiện có bữa giỗ, nên e đành phải chiều a ấy..:)))
Quê a ở Vĩnh Phúc. E ở Hưng Yên. Đi xe khách hơn tiếng là tới. Về cũng vừa kịp bữa, mẹ a ấy đã chuẩn bị hết cả, e chỉ kịp giúp bác sắp mâm và rửa qua mặt mũi chân tay là ăn cơm. Trong bữa, e cũng gắp thức ăn cho 2 bác, cho e gái a ấy, còn e thì lại không ăn gì nhiều (phần vì ngại, phần vì lúc trên xe e cũng đã ăn vặt rồi). Ăn xong, e có dành rửa nát, gọt hoa quả bày ra.. Bla và bla.
E đi tắm. Ra thì thấy có thêm 1 vài người tới nhà, để bàn về bữa giỗ ông nội a ấy ngày mai. E lễ phép chào từng người. Mọi người cũng hỏi han bla bla các kiểu..
E ngủ với e gái a ấy. Sáng hôm sau, thấy nhà lục đục, e cũng dậy theo. Đánh răng rửa mặt xong, bác gái bảo e vào nấu đồ ăn sáng cho mọi người để lát còn làm giỗ. Thấy có sanwich trong tủ lạnh, e đem bỏ vào lò vi sóng, rồi ốp lết 5 quả trứng, còn cẩn thận hỏi xem mọi người có ăn đc lòng đào không, thêm mỗi người 1 cốc sữa tươi. E cũng chỉ đơn giản là bày trứng và bánh mì ra 5 cái đĩa, 1 đĩa hoa quả ở giữa, sữa để bên cạnh. Rồi e mời bố mẹ a ấy và e gái a ấy xuống ăn. Bác trai thì có khen e khéo tay, cứ khen không ngớt, rằng là hôm nay thoát đc món mì tôm truyền đời của bác gái. Cô e gái cũng vậy. Bảo, bình thường em toàn phải ăn bánh mì với sữa không, mẹ bảo ăn thế cho béo..-_- Mẹ a ấy thì tuyệt nhiên sau câu nói của bác trai thì không nói gì. Còn a ấy chỉ ăn. E thì chỉ dám vâng dạ ...:)))
Đám giỗ làm 5 mâm. Việc như thịt gà, nướng thịt là các bác với các a làm. Phái yếu như e thì chỉ rau dưa các kiểu.
Lúc nấu xôi, bác gái đang sắp gạo thì bận chạy đi đâu đấy. Thế là e mới thay chân bác làm nốt. Sẵn tiện có nước cốt dừa, có lá dứa thơm không biết ai mua, e cho 1 ít vào nồi xôi.(vì ở nhà e hay nau thế ). Lúc bác quay lại, thấy bếp bắc lên rồi, hỏi "Phương nấu đấy à con?"- e bảo "vâng ạ.." Rồi tuyệt nhiên không thấy bác nói gì với e nữa..:))
Chuyên mục bổ dưa hấu. Có 1 cô( e gọi thế) nhưng thực ra là thím của a, bảo là để cho e bổ, để dâu trưởng trổ tài. E cũng bổ bình thường như mọi đám cỗ vẫn làm( gì chứ bổ dưa thì e quen rồi). Xào thịt bò, thím ấy cũng bảo để e làm, sinh viên thì nấu gì cũng ngon hơn mấy người già ở quê..:))) E cũng vẫn nấu như bình thường, thái hành tây, cà Rốt, cần tây... Các thứ rồi xào nấu. 5 mâm, e bày ra năm đĩa. Vì có cà rốt màu cam làm điểm nhấn rồi nên e không trang trí gì thêm. Thế mà xong ai cũng bảo ôi sao mà đẹp thế -_- làm e chẳng biết là các cô khen thật hay đùa :)))
Tiết mục bày thịt gà. Có một a, từ sáng, toàn kêu e là bé bé. " Bé bé lại đây a bảo.." - " Mày đi hái cho a mấy cái lá chanh, thái nhỏ để bỏ vào thịt gà". E lóc cóc đi hái. A ấy sắp thịt gà, e bỏ lá chanh đã thái nho lên trên.nhìn trông cũng khá đẹp mắt :((
Lúc bày xôi. Các cô thì bảo bày xôi ra đĩa, nhưng e lại bảo:" cô để con, con bày ra lá sen". Vì buổi sáng, bác gái có mua 1 bó hoa sen to, bảo e cắm, e mới dại thế nào lại bỏ lại 5-6 lá sen đẹp... Lúc đấy e chi nghĩ là bỏ lại để nghịch thôi, ai dè giờ lại dùng đến nó. E gói xôi vào trong lá sen đã rửa sach, lau khô, lấy rơm khô buộc túm trên đầu, trông cũng đẹp đáo để
Mọi thứ bày lên. E thấy loáng thoáng mất cô bảo, "con bé này khéo thế, gì cũng biết làm.." Nghĩ các cô chỉ bói vậy thôi. ( nhưng nhìn tổng thể thì e thấy cũng đẹp thật) Ai cũng khen xôi ngon, dẻo, gói gém đẹp. Bla vad bla.. Duy chỉ có mẹ a ấy, là e thấy không còn hồ hởi với e như trước nữa. Lúc đó e lại vô tư, nghĩ công việc, bác chạy ngược chạy xuôi nên vậy..:)))
Buổi chiều, phụ bác ấy cất dọn bát đũa xong, e xin phép ra về. Tối đến, e có thấy a nhắn tin là mọi người rất hài lòng về ra các kiểu :)))
Cho tới hôm thứ 4 vừa qua..( e thề là vẫn chưa hết bàng hoàng). Vô tình, e cầm đt a ấy, thấy chuông tin nhắn zalo, người gửi tới là mẹ yêu.::)). Lướt qua là "mẹ không thích đứa nào khéo quá như thế..:))". E mới tò mò. Vào xem(e biết như thế là không tốt). Nhưng e lại không thể thắng nổi trí tò mò của e.. Ôi thế là e như sét đánh ngang tai mọi người ah. Mẹ anh ấy bảo, nào là, phụ nữa khéo quá như thế mẹ cũng không thích, nhà mình một mình mẹ chăm là đủ rồi, khéo quá người ta đề phòng. Rồi sau này lại cưỡi lên đầu chồng đầu con. Gì nà, "đã khéo ăn khéo nói lại khéo làm, khéo tay, như thế cũng không hay, mẹ không thích cho lắm. Thôi cố kiếm đứa nào khéo bằng nửa thôi con ạ, mẹ cũng ,vui rồi "
Giờ e vẫn không hiểu nổi mọi người ạ. Rằng là người ta chỉ không thích dâu không biết là gì, đằng này, biết quá cũng khổ. Người yêu e thì vẫn bênh e, đứng về phía e. Nhưng thiết nghĩ là, với tình hình này, khi mà mẹ chồng đã nói thẳng là không thích, thì liệu e có đấu tranh nổi cho tình yêu của mình hay không, hay lại: lực bất tòng tâm..