E là sinh viên bên HLU, mới năm nhất. Bạn trai học NEU, năm 3 rồi ạ. Chúng e yêu nhau đến nay cũng đc 2 năm, từ khi e còn học cấp 3 cơ ạ.
Chuyện có lẽ cũng chẳng có gì, vẫn trôi qua êm đẹp như thế nếu như a ấy không bảo muốn e về ra mắt trong dịp nghỉ lễ 30-4 vừa rồi. E cũng lưỡng lự mãi, vì e mới là năm nhất, chưa muốn ra mắt bây giờ. Nhưng a ấy cứ kì kèo mãi, bảo nhân tiện có bữa giỗ, nên e đành phải chiều a ấy..:)))
Quê a ở Vĩnh Phúc. E ở Hưng Yên. Đi xe khách hơn tiếng là tới. Về cũng vừa kịp bữa, mẹ a ấy đã chuẩn bị hết cả, e chỉ kịp giúp bác sắp mâm và rửa qua mặt mũi chân tay là ăn cơm. Trong bữa, e cũng gắp thức ăn cho 2 bác, cho e gái a ấy, còn e thì lại không ăn gì nhiều (phần vì ngại, phần vì lúc trên xe e cũng đã ăn vặt rồi). Ăn xong, e có dành rửa nát, gọt hoa quả bày ra.. Bla và bla.
E đi tắm. Ra thì thấy có thêm 1 vài người tới nhà, để bàn về bữa giỗ ông nội a ấy ngày mai. E lễ phép chào từng người. Mọi người cũng hỏi han bla bla các kiểu..
E ngủ với e gái a ấy. Sáng hôm sau, thấy nhà lục đục, e cũng dậy theo. Đánh răng rửa mặt xong, bác gái bảo e vào nấu đồ ăn sáng cho mọi người để lát còn làm giỗ. Thấy có sanwich trong tủ lạnh, e đem bỏ vào lò vi sóng, rồi ốp lết 5 quả trứng, còn cẩn thận hỏi xem mọi người có ăn đc lòng đào không, thêm mỗi người 1 cốc sữa tươi. E cũng chỉ đơn giản là bày trứng và bánh mì ra 5 cái đĩa, 1 đĩa hoa quả ở giữa, sữa để bên cạnh. Rồi e mời bố mẹ a ấy và e gái a ấy xuống ăn. Bác trai thì có khen e khéo tay, cứ khen không ngớt, rằng là hôm nay thoát đc món mì tôm truyền đời của bác gái. Cô e gái cũng vậy. Bảo, bình thường em toàn phải ăn bánh mì với sữa không, mẹ bảo ăn thế cho béo..-_- Mẹ a ấy thì tuyệt nhiên sau câu nói của bác trai thì không nói gì. Còn a ấy chỉ ăn. E thì chỉ dám vâng dạ ...:)))
Đám giỗ làm 5 mâm. Việc như thịt gà, nướng thịt là các bác với các a làm. Phái yếu như e thì chỉ rau dưa các kiểu.
Lúc nấu xôi, bác gái đang sắp gạo thì bận chạy đi đâu đấy. Thế là e mới thay chân bác làm nốt. Sẵn tiện có nước cốt dừa, có lá dứa thơm không biết ai mua, e cho 1 ít vào nồi xôi.(vì ở nhà e hay nau thế ). Lúc bác quay lại, thấy bếp bắc lên rồi, hỏi "Phương nấu đấy à con?"- e bảo "vâng ạ.." Rồi tuyệt nhiên không thấy bác nói gì với e nữa..:))
Chuyên mục bổ dưa hấu. Có 1 cô( e gọi thế) nhưng thực ra là thím của a, bảo là để cho e bổ, để dâu trưởng trổ tài. E cũng bổ bình thường như mọi đám cỗ vẫn làm( gì chứ bổ dưa thì e quen rồi). Xào thịt bò, thím ấy cũng bảo để e làm, sinh viên thì nấu gì cũng ngon hơn mấy người già ở quê..:))) E cũng vẫn nấu như bình thường, thái hành tây, cà Rốt, cần tây... Các thứ rồi xào nấu. 5 mâm, e bày ra năm đĩa. Vì có cà rốt màu cam làm điểm nhấn rồi nên e không trang trí gì thêm. Thế mà xong ai cũng bảo ôi sao mà đẹp thế -_- làm e chẳng biết là các cô khen thật hay đùa :)))
Tiết mục bày thịt gà. Có một a, từ sáng, toàn kêu e là bé bé. " Bé bé lại đây a bảo.." - " Mày đi hái cho a mấy cái lá chanh, thái nhỏ để bỏ vào thịt gà". E lóc cóc đi hái. A ấy sắp thịt gà, e bỏ lá chanh đã thái nho lên trên.nhìn trông cũng khá đẹp mắt :((
Lúc bày xôi. Các cô thì bảo bày xôi ra đĩa, nhưng e lại bảo:" cô để con, con bày ra lá sen". Vì buổi sáng, bác gái có mua 1 bó hoa sen to, bảo e cắm, e mới dại thế nào lại bỏ lại 5-6 lá sen đẹp... Lúc đấy e chi nghĩ là bỏ lại để nghịch thôi, ai dè giờ lại dùng đến nó. E gói xôi vào trong lá sen đã rửa sach, lau khô, lấy rơm khô buộc túm trên đầu, trông cũng đẹp đáo để
Mọi thứ bày lên. E thấy loáng thoáng mất cô bảo, "con bé này khéo thế, gì cũng biết làm.." Nghĩ các cô chỉ bói vậy thôi. ( nhưng nhìn tổng thể thì e thấy cũng đẹp thật) Ai cũng khen xôi ngon, dẻo, gói gém đẹp. Bla vad bla.. Duy chỉ có mẹ a ấy, là e thấy không còn hồ hởi với e như trước nữa. Lúc đó e lại vô tư, nghĩ công việc, bác chạy ngược chạy xuôi nên vậy..:)))
Buổi chiều, phụ bác ấy cất dọn bát đũa xong, e xin phép ra về. Tối đến, e có thấy a nhắn tin là mọi người rất hài lòng về ra các kiểu :)))
Cho tới hôm thứ 4 vừa qua..( e thề là vẫn chưa hết bàng hoàng). Vô tình, e cầm đt a ấy, thấy chuông tin nhắn zalo, người gửi tới là mẹ yêu.::)). Lướt qua là "mẹ không thích đứa nào khéo quá như thế..:))". E mới tò mò. Vào xem(e biết như thế là không tốt). Nhưng e lại không thể thắng nổi trí tò mò của e.. Ôi thế là e như sét đánh ngang tai mọi người ah. Mẹ anh ấy bảo, nào là, phụ nữa khéo quá như thế mẹ cũng không thích, nhà mình một mình mẹ chăm là đủ rồi, khéo quá người ta đề phòng. Rồi sau này lại cưỡi lên đầu chồng đầu con. Gì nà, "đã khéo ăn khéo nói lại khéo làm, khéo tay, như thế cũng không hay, mẹ không thích cho lắm. Thôi cố kiếm đứa nào khéo bằng nửa thôi con ạ, mẹ cũng ,vui rồi "
Giờ e vẫn không hiểu nổi mọi người ạ. Rằng là người ta chỉ không thích dâu không biết là gì, đằng này, biết quá cũng khổ. Người yêu e thì vẫn bênh e, đứng về phía e. Nhưng thiết nghĩ là, với tình hình này, khi mà mẹ chồng đã nói thẳng là không thích, thì liệu e có đấu tranh nổi cho tình yêu của mình hay không, hay lại: lực bất tòng tâm..
Tham khảo thêm